Home Đời sống Đi với bồ về nhìn con 4 tuổi lủi thủi ở sân,...

Đi với bồ về nhìn con 4 tuổi lủi thủi ở sân, tôi đẩy cửa thấy vợ nằm sõng soài

Tôi năm nay 40 tuổi và đã kết hôn được 5 năm. Tôi kết hôn hơi muộn so với nhiều người đàn ông khác do quá mải chơi. Dù không cờ bạc nhưng tôi hay la cà nhậu nhẹt với bạn bè. Lại thêm khoản đa tình nên tôi hay qua lại với các cô gái. Cô nào tôi yêu lâu nhất được 1 năm, có cô chỉ được 1 tuần. Còn thông thường mối quan hệ của tôi chỉ dừng lại ở khoảng 3-9 tháng.

Khi đã yêu đương chán chê thì con ngựa bất kham trong tôi mới chịu dừng lại. Tôi gặp vợ mình trong một lần đi dự đại hội tổng kết cuối năm ở một công ty dược phẩm. Cô ấy là nhân viên phòng tư vấn tại đây. Còn tôi làm trình dược viên khá nổi. Ngay lần đầu tiên nhìn thấy em, tôi đã bị em hớp hồn. Từ đó tôi xin số điện thoại và theo đuổi em bằng được.

hình ảnh

Ảnh minh họa internet.

Sau một thời gian tán tỉnh em, em cũng đã đổ tôi siêu vẹo. Không đổ sao được khi tôi rất chiều chuộng em. Cũng tại tôi khéo miệng nữa, liên tục rót vào tai em những lời mật ngọt. Bởi thế yêu nhau 8 tháng thì chúng tôi tổ chức đám cưới.

Sau khi kết hôn, vợ tôi cũng có bầu con gái. Hiện con gái tôi đã được 4 tuổi. Do chúng tôi ở riêng trên thành phố để tiện đi làm nên cũng ít khi về quê được. 2 vợ chồng tôi cũng rất bận rộn khi vừa đi làm vừa chăm con nhỏ. Nhất là vợ tôi, từ khi có con cô ấy bận rộn luôn chân tay. Con gái tôi lại hay ốm đau nên em càng mệt mỏi.

Dù biết vợ vất vả như vậy nhưng tôi cũng không giúp được gì cho em nhiều. Tôi cứ bận tối ngày và đi liên tục. Lúc lại đi công tác trong Nam, lúc lại miền Trung. Mọi việc ở nhà trông cậy hết vào vợ tôi. Cả đối nội đối ngoại cũng một tay cô ấy đảm nhiệm hết.

Vì đi nhiều như vậy nên lòng tôi rất dễ sa ngã. Hầu như ở đâu tôi cũng có “cơ sở” để về của mình. Tôi biết không nên sống như vậy. Nhưng tính tôi đa tình quen rồi. Nếu chỉ biết mỗi 1 người phụ nữ là vợ thì chắc tôi thấy cuộc sống đơn điệu quá thể.

Tất nhiên mỗi khi về tới nhà, vợ tôi vẫn là nhất. Mồm miệng tôi lẻo mép vậy nên lúc nào cô ấy cũng chẳng chút nghi ngờ gì. Cô ấy cũng tin tưởng chồng một niềm luôn. Nhiều khi tôi thấy vợ tôi ngô nghê và đáng thương thật. Tôi cũng thấy xấu hổ với chính mình nhưng không thể dừng lại nổi.

Hôm về quê đón Tết cùng gia đình nội ngoại, cả vợ chồng con cái nhà tôi kéo về ăn Tết rất vui vẻ. Tuy nhiên mấy ngày Tết do đi ngủ muộn, lại phải dậy sáng sớm để làm cơm nên vợ tôi cũng khá mệt mỏi. Nhất là cô ấy còn bị bệnh tiền đình và huyết áp thấp nữa. Thế nên lúc lên lại thành phố, vợ tôi khá mệt. Cô ấy kêu đau đầu và bảo như bị vắt kiệt sức lực.

Vợ kêu vậy nhưng tôi cũng để mặc. Tôi cũng chẳng phụ vợ chăm con được mà còn bận đi chơi với bồ. Mấy hôm Tết không gặp bồ rồi nên tôi rất nhớ cô ấy. Cô ấy lại cứ ời ời đòi hẹn gặp tôi. Do cả hai đều cồn cào nhớ nhau như vậy nên vừa đưa vợ con ở quê, tôi đã bỏ mặc vợ và con để lao đi.

Đi chơi với bồ đầu năm cả ngày về, tôi rã rời. Vừa về đến nhà tôi đã thấy con gái chơi lủi thủi một mình ngoài sân. Đang tự hỏi là vợ đâu mà để con chơi như vậy, tôi chạy ngay vào nhà. Vừa bước chân vào phòng khách, tôi thấy vợ đã nằm sõng soài dưới sàn nhà. Chân tay vợ tôi lạnh ngắt.

Tôi cuống quýt gọi xe cấp cứu đưa em vào viện. Thì ra vợ tôi bị đột quỵ tình trạng hết sức nguy kịch mọi người ạ. Hiện cô ấy vẫn chưa tỉnh lại và người thì bị liệt toàn thân rồi. Vắng mẹ, con tôi tối đến lại khóc thảm thiết đòi mẹ về.

Hàng ngày nhìn cô ấy nằm trên giường bệnh chưa biết có qua khỏi không mà tôi ân hận quá. Giá như tôi biết quan tâm đến 2 mẹ con cô ấy hơn và không đi chơi với bồ ngày hôm đó thì khi cô ấy mới bị như vậy tôi đã biết kịp thời. Có phải tôi là 1 thằng đàn ông khốn nạn không?

hình ảnh

Ảnh minh họa internet.